DIỄN ĐÀN LỚP VB2_K11_QT1
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Co nhung dong song khong chay ra bien lon

Go down

Co nhung dong song khong chay ra bien lon Empty Co nhung dong song khong chay ra bien lon

Post  doimatcyan Thu Jun 19, 2008 1:54 am

Có những dòng sông không chảy ra biển lớn



Có những ước mơ, có những con người, có những cuộc đời không bao giờ chạm đến bến hạnh phúc...Có những dòng sông không chảy ra biểnlớn...đó là nơi con sông đứng lại...



Bên này sông

Cô gái thẩn thờ trông về nơi cuối nguồn. Mải miết về một hình bóng xa khơi. Nơi ấy, chàng trai mê mải những kiếm tìm phù phiếm. Ước muốn trong đời mang về cho người con gái anh yêu một niềm hạnh phúc mong manh. Cái hạnh phúc không phải vật lộn với cuộc sống sau này...

Anh đâu biết rằng, hạnh phúc, với cô gái, là có anh trong đời với những vui buồn qua năm tháng...Hạnh phúc. Phải chăng đang bị giết chết bởi những mộng mị hão huyền?



Bên kia sông

Người thiếu phụ chờ chồng. Bó gối ngoài đầu bể. Chập chờn trong tim, những tháng ngày hạnh phúc. Tháng ngày xanh ăm ắp nụ cười trong căn liều tạm bợ bên sông. Nụ cười thắp những cuộc đời bình dị. Những nụ cười ngập ngời tin yêu vào ngày mới. Những nụ cười giòn vang trong những đêm trăng anh gác máy chèo. Lứa tuổi trung niên, không còn cái lãng mạn của chất trẻ. Thời gian vô tình nhưng chưa làm phai đi cái rạo rực ban đầu...

Những ngày xanh ấy không còn nữa...

Anh không về.

Vĩnh viễn không về.

Nỗi giận giữ của thiên nhiên. Sự ganh ghét của tạo hoá. Những cơn sóng to gió dữ của cuộc đời. Anh mãi mãi không về. Anh sẽ chẳng còn được nhìn chị cười khi ngày về khoang thuyền đầy ấp cá. Chẳng còn được chị quấn quanh như đứa trẻ xa mẹ lâu ngày. Sẽ chẳng một lần khẽ nắm bàn tay chai sạn vì vất vả tháng năm của chị. Sẽ không còn...Chị chẳng thể được một lần nữa trong đời rút vào đôi vai rắn chắc của anh. Sẽ chẳng bao giờ còn thấy nụ cười tươi như hoa ban rực lửa. Sẽ chẳng được thì thào một lần vào tai anh những lời êm ru như bọt sóng. Thương. Nhớ. Chờ mong. Lo lắng cho anh...Mãi mãi không còn...



Giữa dòng sông

Những đứa trẻ hồn nhiên vẫy nước. Cái tuổi chưa nhuốm những lo âu. Chưa phải san sẻ cái nhọc nhằn giữa những lam lũ của đời sống quê như cha mẹ chúng. Cái tuổi cháy nắng, khét gió những buổi trưa tắm sông, nghịch đất. Cái tuổi mà nỗi lo chưa biết đến lần đầu. Tuổi thơ đầy những kỉ niệm yêu thương. Thả diều. Chăn trâu. Đánh trận giữa đồng. Vẫy vùng trên sông, ngụp lặn dưới những con mương lấm bùn nhưng miệng vẫn khanh khách cười...như thế biết là may mắn hay bất hạnh...



Họ.

Những con người sinh ra, lớn lên gắn bó cùng một dòng sông quê hương đó, có lẽ chưa bao giờ tự hỏi, hay dám tự hỏi rằng, cuộc đời là gì...Có người can đảm ra đi, tìm cuộc đời mới, rồi ít ai trở về cái nơi heo hút gió nắng. Hay không dám trở về... Có người cam phận, sống những cuộc đời lặng lẽ. Lặng lẽ yêu thương. Lặng lẽ đợi chờ một ngày cây hạnh phúc đơm hoa mà chẳng biết rằng cách gieo hạt ấy có ngày kết trái?



Tôi.

Cũng có một quê hương hút heo nắng gió và nước. Những mùa nước đỏ phù sa là những ngày rộn rã tiếng cười.



Tôi.

Cũng đã từng yêu thương khoảng đồng quê yên ả với những buổi lang thang trộm cây, nhặt trái. Giờ xa lắm rồi... Cháy lòng cái ước muốn trở lại nơi xưa. Bắt gặp đâu đó còn chăng kí ức tuổi thơ của mình...

Nhưng xa lắm! Mọi thứ đã khác. Cảnh vật đã khác. Con người cũng chẳng như xưa... Biết đi đâu mà tìm kỉ niệm. Càng cố tìm, càng lạc nẻo...



Tôi.

Sống giữa phố thị phồn hoa. Chưa bao giờ nghĩ mình là người của phố (chỉ trừ cái mùi khét nắng miền quê là bị phố gột rửa lúc nào không hay). Chẳng phải không biết yêu thương. Nhưng tất cả dành cho nắng gió quê hương mất rồi. Vậy nên cái con bé tôi đây bao giờ cũng thấy mình lạc lối. Mà phải chăng đó cũng là những điều rất chung làm con người xa quê, ngày càng xa... Yêu thương mong manh nên khó lòng níu giữ. Thế thì nói chi những thứ chẳng hiên hữu trong dòng đời náo nhiệt? Muốn trở về nhưng hình như chẳng chẳng còn nơi để về. Chẳng còn chổ để về...



Tôi.

Đành lòng nơi phố thị. Đành lòng kiếm tìm chỗ trú chân yên bình. Đành lòng bon chen...vì thiên hạ chẳng bao giờ chịu nhìn lấy Tôi một lần...



Tôi.

Tự nhìn tôi mà sống...như cái thời tuổi nhỏ quê mình...



Khúc hát chim trời

(Nếu thời gian là xa cách, xin kéo gần năm tháng bằng những yêu thương)

doimatcyan

Posts : 137
Join date : 2008-04-02

Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum