DIỄN ĐÀN LỚP VB2_K11_QT1
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

Khoang lang...

2 posters

Go down

Khoang lang... Empty Khoang lang...

Post  doimatcyan Thu May 22, 2008 3:20 am

NHỮNG MẢNG MÀU SÁNG TỐI

Tôi vô cùng tức giận khi nh́n thấy bức chân dung của ḿnh. Không giận dữ sao được khi anh lại vẽ tôi như thế này!

Một người phụ nữ mắt to. Nó to đến độ thoáng nh́n, người ta có cảm tưởng đôi mắt ấy mằm ngoài khuôn mặt. Cái đầu th́ lớn mà đôi tay th́ lại dài ngoằng. Tôi c̣n nhớ là khi tôi ngồi làm mẫu cho anh th́ tôi mặc chiếc áo sơ mi màu xanh trứng sáo, vậy mà ở trong bức chân dung là một chiếc áo dây màu đỏ thẫm. Chiếc áo ấy làm cho khuôn ngực tôi ḷi cả ra ngoài cùng với đôi xương cổ to đùng. Mái tóc dày và đen nhánh của tôi bị anh ta biến thành vài cọng lưa thưa mang màu vàng của da.

Tôi cảm thấy bị xúc phạm khi nh́n thấy bức chân dung của ḿnh. Ngay từ khi người ta mang đến, nh́n thấy nó tôi đă phát khóc lên v́ tức giận. Tấm phong phía sau lưng làm cho tôi gần như tắc thở. Những h́nh thù quái đản hiện ra trên một màu đen huyền hoặc, liêu trai. Khi vừa mới thấy nó, tôi đă cảm thấy hoảng sợ, sau hoảng sợ là một cảm giác mơ hồ đến mức khó chịu. Thế nhưng, khi tôi chịu nh́n kĩ những h́nh thù đó, tôi nhận ra đó là sự biến dạng của những ngôi sao và những bông cúc vàng mà tôi hằng yêu thích. Bức chân dung bắn vào tôi những phát súng quyết định sự sống c̣n của ḿnh.

Tôi khóc, tôi cười, tôi tức giận v́ một cảm giác mà trước đây tôi chưa bao giờ được biết. Cảm giác phiêu linh và tỉnh táo khi nh́n nhận ra một phần trong chính con người ḿnh. Ánh mắt tôi nh́n tôi bằng những tia lửa c̣n sót lại trong những đêm vật vă đến kiệt sức.

Tôi đi ṿng quanh căn pḥng nhỏ, những âm thanh từ trong bức tranh vọng ra đâm thẳng vào tai tôi, nhức nhối. Tôi xếp bức chân dung lại, rồi cho vào một cái bọc màu đen, kín bít. Bức chân dung vẫn lên tiếng, quyết liệt hơn gấp nhiều lần. Bất lực, tôi bỏ lại bức tranh, bỏ lại căn pḥng nhỏ phía sau lưng.

°°°

- Anh điên hay sao mà lại vẽ tôi như vậy? – Tôi hét lên khi nh́n thấy anh đang ngồi trước một tách cà phê nghi ngút khói.
- Em cũng điên hay sao mà lại giận dữ đến dường ấy?

Anh cười – nụ cười nhạo báng mà tôi chưa bao giờ thấy ở anh. Thế nhưng không hiểu sao, tôi lại thấy nụ cười này đă quen từ lâu lắm rồi, trong mơ hay ở hiện thực th́ chính bản thân tôi cũng không thể nào nhớ nổi.
Câu hỏi của anh khiến tôi bất ngờ và cả nụ cười của anh cũng vậy. Khi chưa biết anh là một họa sĩ, tôi thấy anh rất hiền và vô cùng sống mẫu mực. Bây giờ, anh cũng vẫn sống như thế nhưng tôi lại nh́n anh bằng cặp mắt dành cho một con quái vật, con quái vật xấu xí hơn cả tôi trong bức chân dung của ḿnh ở nhà.

Thấy tôi im lặng mà gương mặt không c̣n một chút thần sắc ǵ, anh nhẹ nhàng hỏi:
- Em vứt bức chân dung ấy đi rồi à?
- Chưa! – Tôi ph́ cười, c̣n anh th́ cười ra tiếng, giọng cười ḍn tan đánh nhau cùng không khí.
Cười một lúc lâu rồi như cảm thấy ḿnh mệt lả, anh hỏi tôi bằng một giọng th́ thào:
- Em c̣n tức không?
Tôi quay mặt đi chỗ khác, nói:
- Không!
Anh lại cười nhưng h́nh như bị hụt hơi, tiếng cười nghe như tiếng khóc.

°°°

Tôi về, mở bức chân dung ra rồi treo trước bàn viết của ḿnh.
Người yêu tôi đến, vừa bước vào pḥng anh đă toáng lên:
- Trời, em đào đâu ra bức chân dung quái dị này?!!
- Chân dung của em đấy.
- Tháo xuống, đây không phải là em! – Anh cương quyết.
- Là em. – Tôi khẳng định.
Anh tức giận (như tôi lần đầu tiên thấy bức tranh). Xăm xăm đến phía bàn viết của tôi, anh gỡ bức chân dung ấy xuống. Bất giác, tôi hét lên:
- Anh dừng lại!

Anh không dừng, tôi đập vỡ ly nước đang cầm trên tay (ly nước mà tôi đă rót để dành cho anh uống). Bức tranh rơi xuống bàn viết, làm những cây bút của tôi rơi xuống sàn nhà tung tóe cùng những mảnh vỡ của chiếc ly.

Một phút im phăng phắc.

Thấy gương mặt đă sa sẩm v́ tức giận của anh, tôi cảm thấy thương v́ nhớ đến những cử chỉ âu yếm của anh lúc trước. Rồi như sợ mất một điều ǵ đó lớn lao nhất đời ḿnh, tôi vội đến bên anh, gh́ siết anh vào tôi bằng tất cả sức lực mà ḿnh đang có. Anh nh́n tôi âu yếm, rồi bằng một giọng dịu dàng nhất có thể, anh nói:
- Không phải em trong tranh. Em, chính là em đang ở trong ṿng tay anh, nồng nàn và duyên dáng.
- Anh yêu, - tôi đưa tay vuốt mái tóc bồng của anh. – Em là cả hai!

Thấy anh vẫn c̣n giận dữ và có vẻ không thông cảm, tôi giải thích:
- Này nhé, đôi mắt gần như lồi ra ngoài kia là đôi mắt em lúc đang xem xét sự việc và nh́n nhận con người. C̣n khuôn ngực em, gầy g̣ và xương xẩu, chẳng lẽ anh không nhận ra sao! Những khoảng trống sau bức chân dung là suy nghĩ phức tạp của em về tất cả những ǵ có liên quan đến cuộc sống này.
Đôi tay em dài ra vô tận v́ nó phải theo em làm việc đến khi em tắt thở. Mái tóc em sẽ không c̣n dày như anh đang thấy nữa v́ nó sẽ rụng dần đi theo năm tháng. Anh của em, rồi anh cũng sẽ nh́n nhận đôi mắt đó là đôi mắt em, những h́nh ảnh phía sau bức chân dung kia là một phần tâm tưởng của em. Anh thân yêu…
- Không! – Anh hét lên rồi đẩy tôi ra xa.
Anh – ṿng tay ấm nồng, ṿng tay xiết chặt cuộc đời tôi đă ở phía ngoài cánh cửa.

°°°

Những bông hoa trong pḥng không c̣n nh́n tôi cười như mọi hôm nữa. Chúng nh́n xuống mặt bàn, vẻ dấu ḿnh cam chịu trong nỗi cô đơn. Tôi nh́n chúng, vẫn cảm thấy nhớ anh cuồng dại. Và tôi biết anh cũng đang nhớ tôi rất nhiều. Nhưng với một người như anh, anh có thể ḱm hăm cảm xúc nhớ nhung của ḿnh đến mức những mạch máu vỡ ra chứ không bao giờ để tôi thấy được anh mềm yếu. Anh chỉ chịu xin lỗi khi tôi đă và đang nh́n anh bằng ánh mắt dịu dàng, tŕu mến. C̣n với những ánh mắt khác của tôi th́ anh bất cần!

Tôi muốn đến với anh, muốn được tận hưởng bờ môi nồng nàn của anh cho tan đi tất những ǵ c̣n làm ḿnh căng thẳng. Nhưng cũng thật lạ là cho đến giờ này tôi vẫn c̣n ngồi trong căn pḥng nhỏ bé của ḿnh cùng với công việc cô đơn nhất trần gian và một niềm mênh mang khó tả.

Một người bạn thân của tôi đến. Cô khuyên tôi nên chủ động làm lành với anh. Tôi tỉnh táo hỏi lại cô rằng:

- Bạn có can đảm sống hết cuộc đời ḿnh với một người chỉ muốn hiểu về ḿnh một nửa thôi không?

Ngô Thị Hạnh

doimatcyan

Posts : 137
Join date : 2008-04-02

Back to top Go down

Khoang lang... Empty Re: Khoang lang...

Post  Nprince Thu May 22, 2008 7:48 pm

geek scratch study flower khá sâu sắc, mâu thuẫn nhưng hợp lí, ko bít người gửi mún nhắn nhủ j́ đây.
Thách thức hay mong đợi hay là tất cả, sẽ ko dễ để t́m vào trong tâm hồn mỗi con người drunken ko việc j́ cố gắng mà ko dc cả, Shocked
Nprince
Nprince

Posts : 232
Join date : 2008-04-04
Age : 43

Back to top Go down

Back to top

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
You cannot reply to topics in this forum